vendredi 26 février 2010

Xuân Của Tôi

Xuân của tôi không hoa thơm bướm luợn
Không mai vàng, pháo đỏ, bánh chưng xanh
Xuân của tôi, cơn gió rét xuyên mành 

Và bông tuyết đươm cành thông nặng trỉu

Xuân của tôi im lìm không xe ngựa
Không rộn ràng xiêm áo lể chùa xa
Đường giá băng chân bước ngại ngần qua
Một lần nữa xuân về trong quạnh quẽ

Rồi xuân ấy một mùa xuân không khác
Trong lạnh đầy có hoa nhỏ xinh xinh
Xuyên tuyết trắng dâng một dóa hữu tình
Cho xuân bỗng là xuân trong giây phút.

Và như thế xuân tôi bừng sức sống
Trong nhẹ nhàng thanh thản với hoa kia
….



(16/2/2010 – Canh Dần, mùng 5 tháng Giêng)

vendredi 29 janvier 2010

Nhớ ...

Bạn ơi, con chim non lìa tổ nên không còn nhớ đường bay. Hãy gửi lại cho tôi chút ân tình ngày cũ với mùi hương ngọc lan trong nắng chiều dần phai nhạt. Hãy gửi lại cho tôi nồng nàn mùi đất ấm sau những cơn mưa hạ. Rồi đêm đêm, bên gối lạnh, lúc nghiêng sang tưởng như còn tóc bạn đang níu giữ tình tôi...
Cuộc đời cứ mãi dần trôi, bên phương trời xa lạ tôi miệt mài trong sương sớm với nắng chiều. Từng bước tôi đi âm thầm như tiếng nhịp thời gian. Và như thế tôi lang thang qua từng con phố rộn ràng người lại qua...thế mà lòng tôi sao hoang vắng quá. Bạn ơi, bóng đêm từ từ đổ xuống mang theo cái lành lạnh phủ vai tôi. Những tiếng kèn xe như thưa dần, như trốn tránh khi những ánh đèn vàng bắt đầu thắp nến. Tôi sẽ đi đâu, tôi sẽ về đâu khi con chim không còn nhớ đường bay, khi sức tôi đã kiệt như cánh chim nào mõi mòn trong đêm không bến đổ....

dimanche 8 février 2009

Riêng Một Góc Trời...


Trời hôm ấy nhiều mây. Những áng mây đen bao trùm lấy không gian màu ảm đạm. Bạn ơi, từng con sóng vỡ nát bên bờ cát trắng nên tình tôi vụng vở... Tôi miệt mài đi mãi dưới bầu trời âm u, bước chân tôi nặng nề lê thê trên từng cồn cát vô tư. Tôi đi đâu đây, tôi về đâu đây hay tôi đang lơ lững giữa đời tôi...?
Trong tiếng sóng rì rào, trong cái lành lạnh hây hây...Tôi thấy mình ngây ngất như kẻ đang say. Hãy về cùng tôi hỡi sóng biển vô tình. Hãy kéo về tôi những thương yêu ngày cũ... Một ngày hay một đời sẽ một lần tan tành như bọt biển. Hãy yêu tôi đi, hãy yêu nhau đi không ngần ngại... Hãy gữi lại cho nhau ân tình sâu đậm một lần trao. Hãy gữi lại cho nhau ánh trăng êm đềm những đêm biển lặng và hãy thả trôi đi những muộn phiền lúc ngàn khơi gió lộng ...!

Trời hôm ấy nhiều mây...Tôi một mình lang thang bên bờ biển vắng....!

(Vieux Boucau, le 3 Août 2008)

mercredi 30 janvier 2008

Orchidées


Je ne suis pas un collectionneur mais un amateur accidentel....Eh oui, c'était le dernier jour de travail, je devais tout ranger avant de prendre le chemin des congés d'été comme quelques millions de travailleurs...
Voilà un dernier petit tour des locaux...Les divers appareils étaient bien arrêtés, les fenêtres étaient bien fermées.

Je mettais la clef dans la serrure - comme c'est magique cet instant - quand soudain quelque chose me retenait. J'hésitais puis revenais sur mes pas. La dernière pièce que j'avais vérifié était la salle des professeurs. Je m'y rendais de nouveau. Quelque chose ici me retenait mais quoi...? Mon regard balayait inlassablement la salle puis s'arrêta sur le bord de la fenêtre : une orchidée....! Oui, une orchidée oubliée ou abandonnée dans la salle. Elle était déjà dans un triste état et ne pourrait pas survivre seule sans soin pendant deux longs mois d'été, je pensais ! Un peu d'hésitation puis je l'avais emporté avec moi...

L'orchidée trouvait ainsi une place dans mon séjour, à côté de mes bonsaïs. Elle n'était pas en pleine forme mais elle vivait. Ses feuilles se redressaient et reprenaient un peu de couleur. Mais bientôt elle allait être abandonnée de nouveau car moi aussi, j'allais partir pour quelques semaines...

Ce soir là, je l'avais rangée soigneusement dans le jardin, sous un éléagnus afin que ce dernier lui apportait un peu d'ombre durant les beaux jours...protection, arrosage,..enfin bref tout ce qu'il faut faire avant de partir.
....
Les vacances était terminées. La reprise était dure (comme chaque retour des vacances). Une semaine passa, puis deux, puis trois...et un jour, enfin, un beau dimanche de Septembre, je sursautai en pensant à cette pauvre orchidée....Je courrais au pied de l'arbuste où j'avais rangé l'orchidée : toutes les feuilles étaient rongées par les limaces et grillées par le soleil sauf une seule, une toute petite nouvelle feuille qui venait de sortir. Elle n'était pas plus grande que mon pouce et à côté d'elle, une hampe florale longue de 15cm....C'était magique - enfin pour moi - qu'elle vivait encore malgré ma négligence. Ainsi pour me racheter je lui avait offert un cache pot, lui donnais une bonne douche pour enlever toutes les saletés accumulées durant tous ces temps.

Ainsi, l'orchidée - une phalaenopsis - trouva de nouveau une place dans mon séjour. La tige florale finissait par me donner cinq magnifiques fleurs d'un rouge soutenu et surtout elle m'avait donné envie d'en posséder d'autres variétés, d'autres couleurs...

vendredi 4 janvier 2008

Mưa Trên Phố Huế

Tân nhạc mang ảnh hưỡng nhạc cổ truyền của miền Trung. Độc tấu đàn tranh

Variété influencée par la musique traditionnelle du centre du Vietnam (solo de cithare à 17 cordes - Huế)


Mua Tren Pho Hue

Dạ Lý Hương


Dạ Lý Hương, tên của một loài hoa màu trắng, nhỏ và nở về đêm hiến dâng cho đời mùi hưong ngào ngạt...

Da Ly Huong est un arbuste tropical à petites fleurs blanches au parfum suave et discret. Elles fleurissent la nuit.