dimanche 8 février 2009

Riêng Một Góc Trời...


Trời hôm ấy nhiều mây. Những áng mây đen bao trùm lấy không gian màu ảm đạm. Bạn ơi, từng con sóng vỡ nát bên bờ cát trắng nên tình tôi vụng vở... Tôi miệt mài đi mãi dưới bầu trời âm u, bước chân tôi nặng nề lê thê trên từng cồn cát vô tư. Tôi đi đâu đây, tôi về đâu đây hay tôi đang lơ lững giữa đời tôi...?
Trong tiếng sóng rì rào, trong cái lành lạnh hây hây...Tôi thấy mình ngây ngất như kẻ đang say. Hãy về cùng tôi hỡi sóng biển vô tình. Hãy kéo về tôi những thương yêu ngày cũ... Một ngày hay một đời sẽ một lần tan tành như bọt biển. Hãy yêu tôi đi, hãy yêu nhau đi không ngần ngại... Hãy gữi lại cho nhau ân tình sâu đậm một lần trao. Hãy gữi lại cho nhau ánh trăng êm đềm những đêm biển lặng và hãy thả trôi đi những muộn phiền lúc ngàn khơi gió lộng ...!

Trời hôm ấy nhiều mây...Tôi một mình lang thang bên bờ biển vắng....!

(Vieux Boucau, le 3 Août 2008)