Không mai vàng, pháo đỏ, bánh chưng xanh
Xuân của tôi, cơn gió rét xuyên mành
Và bông tuyết đươm cành thông nặng trỉu
Xuân của tôi im lìm không xe ngựa
Không rộn ràng xiêm áo lể chùa xa
Đường giá băng chân bước ngại ngần qua
Một lần nữa xuân về trong quạnh quẽ
Rồi xuân ấy một mùa xuân không khác
Trong lạnh đầy có hoa nhỏ xinh xinh
Xuyên tuyết trắng dâng một dóa hữu tình
Cho xuân bỗng là xuân trong giây phút.
Và như thế xuân tôi bừng sức sống
Trong nhẹ nhàng thanh thản với hoa kia
….
(16/2/2010 – Canh Dần, mùng 5 tháng Giêng)